Khối Dân chủ 8406 chia buồn về sự ra đi của Nhà Văn Hoàng Tiến – Democratic 8406 block of condolence on the death of Hoang Tien Writers


       SỰ THẬT – CÔNG LÝ – TÌNH YÊU

Khối 8406 Tự do Dân chủ cho Việt Nam
Chia buồn về sự ra đi của nhà văn Hoàng Tiến.
 
            Khối 8406 chúng tôi xin đau buồn báo tin: vì tuổi cao, bệnh nặng, Nhà văn Hoàng Tiến đã từ trần vào lúc 0 giờ 50 phút, ngày 28/1/2013 tại Hà Nội, hưởng thọ 81 tuổi. Lễ truy điệu sẽ diễn ra từ 13 đến 15 giờ, ngày 1/2/2013 tại Nhà tang lễ – Bệnh viện 354, phố Đốc Ngữ, quận Ba Đình – Hà Nội. Sau đó đưa đi hỏa táng tại Đài hóa thân Hoàn Vũ – Nghĩa trang Văn Điển – Hà Nội.
            Nhà văn Hoàng Tiến sinh năm 1933 tại Hà Nội. Ông là bộ đội chống Pháp, sau đó chuyển ngành đi học và tốt nghiệp Đại học ngữ văn khóa 3 trường Đại học Tổng hợp Hà Nội. Ông dạy học, viết báo, viết văn, làm Hội viên Hội nhà văn Hà Nội, Hội viên Hội nhà văn Việt Nam, Giảng viên trường Điện ảnh Hà Nội.
            Một số tác phẩm của ông là: Bóng đêm và ánh sáng (tập truyện) 1958, Sương tan (tập truyện) 1963, Hà Nội của tôi (tiểu thuyết tư liệu) 1983, Người đàn bà có khuôn mặt trăng rằm (tiểu thuyết lịch sử) 1991, Có một Hồ Xuân Hương khác (tiểu luận, phê bình và giới thiệu) 1992, Chữ quốc ngữ và cuộc cách mạng chữ viết đầu thế kỷ 20 (khảo cứu) 1994, Hồn thiêng sông núi (2010), Nguyễn Văn Vĩnh, thân thế và sự nghiệp (khảo cứu), …
            Nhà văn Hoàng Tiến là một trong những người đã lên tiếng rất sớm về tình trạng bi thương của đất nước, về những nỗi bất công sâu sắc trong xã hội Việt Nam hôm nay. Ngay từ những năm 90 của thế kỷ 20, ông đã có những bài viết đấu tranh đòi tự do, dân chủ và nhân quyền cho Việt Nam. Vì vậy, Nhà cầm quyền cộng sản, thông qua bộ máy công an, đã tìm mọi cách đàn áp, sách nhiễu ông trong hàng chục năm trời như: theo dõi, rình rập; xông vào nhà tịch thu máy tính và các tài liệu dân chủ; nhiều lần đến tận nhà hoặc mời ông tới trụ sở công an để thẩm vấn; ngăn chặn không cho ông đi dự Hội nghị về văn học ở Đài Loan… Nhưng tất cả những việc làm xấu xa đó của công an Việt Nam đều không khuất phục được ông.
           Nhà văn Hoàng Tiến cũng là một trong 118 thành viên ban đầu của Khối 8406, ngay từ khi Khối được thành lập vào ngày 8/4/2006 cho đến nay. Với tấm lòng trong sáng và cuộc sống thanh bạch, giản dị, bất vụ lợi, ông luôn luôn được bạn bè đồng nghiệp và bạn bè đấu tranh dân chủ tin tưởng, kính trọng và quý mến. Sự ra đi của ông là một tổn thất lớn cho phong trào dân chủ Việt Nam và để lại nỗi tiếc thương khôn nguôi trong lòng mọi người.
            Nhân dịp này, các thành viên của Khối 8406 cả trong và ngoài nước xin gửi lời chia buồn sâu sắc tới gia đình nhà văn Hoàng Tiến về sự mất mát lớn lao này. Sự nghiệp còn đó – Chúng tôi còn đây, nguyện cùng với dân tộc đi tới thắng lợi cuối cùng của đại cuộc dân chủ hóa đất nước! Xin vĩnh biệt Nhà văn Hoàng Tiến! Mong ông hãy yên giấc ngàn thu!
            Làm tại Việt Nam, ngày 30 tháng 1 năm 2013.
 
 
            Ban điều hành Khối 8406:
 
1- Linh mục Phan Văn Lợi – Huế – Việt Nam.
2- Kỹ sư Đỗ Nam Hải – Sài Gòn – Việt Nam.
3- Giáo sư Nguyễn Chính Kết – Houston – Hoa Kỳ.
4- Bà Lư Thị Thu Duyên – Boston – Hoa Kỳ.
 
            Cùng ký tên: Bác sĩ Nguyễn Đan Quế, Cao trào Nhân bản, Sài Gòn, Việt Nam.
            Với sự hiệp thông của Linh mục Nguyễn Văn Lý, cựu quân nhân Trần Anh Kim, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa và nhiều tù nhân chính trị, tôn giáo khác đang ở trong lao tù cộng sản.
Tưởng nhớ Nhà văn Hoàng Tiến
 
            Nhà văn Hoàng Tiến, sinh năm 1933 tại Hà Nội, sau một thời gian lâm bệnh do tai biến mạch não và suy thận, đã qua đời tại nhà riêng lúc 00:50 ngày 28 tháng Một năm 2013. Gia đình kể lại Nhà văn Hoàng Tiến đã ra đi rất chủ động và thanh thản, đúng tinh thần Phật tử.
 
            Tang lễ Nhà văn Hoàng Tiến sẽ cử hành tại nhà tang lễ bệnh viện 354, phố Đốc Ngữ – Hà Nội, 13:00-15:00, ngày 01/02/2013. Theo di nguyện, thi hài sẽ được hỏa táng tại Đài hóa thân Hoàn vũ Văn Điển và tro hài sẽ táng tại nghĩa trang Yên Kỳ.
 
            Bạn bè ông kể lại, Hoàng Tiến nhà văn chính thống đã biến thành một người bất đồng chính kiến công khai là vì ông Hoàng Tiến thương bạn, uất ức vì thấy bạn ông (ông Hà Sỹ Phu) bị bỏ tù một cách oan nghiệt vào đầu những năm 1990.
 
            Giới bất đồng chính kiến, hoạt động dân chủ cách đây khoảng 10 năm, 20 năm, dù già hay trẻ, Bắc hay Nam, đều không thể quên sự chu đáo, nhiệt tình của ông Hoàng Tiến. Gần như bất cứ một “sự cố” nào xảy đến với anh em, đều thấy xuất hiện sự chia sẻ, ủng hộ của “Hoàng Tiến, Nhà văn, Địa chỉ: Nhà A 11 Phòng 420 Thanh Xuân Bắc – Hà Nội.” – những thông tin bất biến ở dưới tất cả những bài viết của ông Hoàng Tiến mỗi khi ông gióng tiếng phản đối những hành động phi pháp, phi nghĩa của chính quyền.
 
            Còn thân nhân những người trẻ tuổi bị bắt vì tiếng nói phản kháng chế độ vào đầu những năm 2000 tại Hà Nội chắc chắn cũng không bao giờ quên được hình ảnh một ông già gầy nhỏ với chiếc xe máy Chaly xộc xệch, thỉnh thoảng lại lọc cọc một mình hay đi với vài cụ khác, tới nhà thăm hỏi, chia sẻ, động viên trong cái không khí xã hội gần như còn kín bưng – cái thời điện thoại di động cũng hiếm gần bằng Chaly bây giờ.
 
            Tưởng nhớ ông Hoàng Tiến – một nhà văn, một người bất đồng chính kiến, và hơn hết, một người tín nghĩa với bạn, khảng khái với cường quyền – Như Cây Tre Việt Nam trân trọng đăng lại nguyên văn bài tường thuật đặc sắc về đám tang Tướng Trần Độ do ông Hoàng Tiến viết cách đây gần 11 năm:
Tiếng vỗ tay trong một đám tang
 
            Đám tang ai mà có chuyện lạ vậy? Xin thưa, đó là đám tang tướng quân nhà văn Trần Độ tổ chức ngày 14-8-2002 tại nhà tang lễ Bộ Quốc phòng số 5 Trần Thánh Tông.
            Trung tướng Trần Độ là một vị lão thành cách mạng, từng giữ nhiều chức vụ quan trọng trong bộ máy Đảng và Nhà nước cũng như trong tổ chức quân đội, những năm cuối Đảng, bị chính quyền coi là phần tử nguy hiểm, và công an gây nhiều phiền hà.
            Cho nên đám tang ông khiến mọi người rất quan tâm. Nghĩa tử là nghĩa tận. Người ta chú ý xem lãnh đạo cư xử với đám tang ông ra sao?
            Ông mất từ hôm mồng 9-8, việc đưa tin trên báo và tivi rất chậm. Mãi đến ngày 13-8 báo chí mới loan tin, và tối ngày 13-8 cô phát thanh viên trên tivi mới đọc tin tang lễ. Cô vẫn mặc áo màu hoa đẹp hàng ngày, không mặc áo tang đen. Đưa tin sát ngày như thế, thì người các tỉnh xa, trong đó có nhiều đồng đội, đồng nghiệp, và những người ái mộ ông không thể về kịp, vì ngày mai 14 đã lễ tang rồi.
            Ngày 14, từ 8 giờ sáng bắt đầu lễ viếng. Tuy nhiên những người yêu quý ông Độ ở Hà Nội và những tỉnh sát Hà Nội đã về kịp. Họ đi cá nhân, hoặc thành nhóm. Không thấy những viên chức cao cấp đương nhiệm, hoặc các cơ quan đoàn thể đến viếng. Hình như có chỉ thị của Ban Bí Thư (có người nói của Bộ Chính Trị) gửi các cơ quan đoàn thể về tang lễ này, hạn chế sự tham gia.
            Các vòng hoa đề chữ Vô cùng thương tiếc trung tướng Trần Độ bị ách lại từ ngoài cổng. Phải bỏ chữ Vô cùng thương tiếc và quân hàm trung tướng đi. Thắc mắc thì anh em nhà tang lễ giải thích:“Chúng cháu chỉ biết làm theo lệnh ở trên”(!)
            Vòng hoa của đại tướng Võ Nguyên Giáp đề hàng chữ: “Vô cùng thương tiếc trung tướng Trần Độ. Đại tướng Võ Nguyên Giáp” cũng bị ách lại, đưa vào phòng đợi ngoài cổng, và đề nghị sửa (có anh em chuyên môn sửa ngay). Nghĩa là phải bỏ hàng chữ Vô cùng thương tiếc, và các quân hàm trung tướng, đại tướng, chỉ còn là ông Võ Nguyên Giáp viếng ông Trần Độ. Thư ký của đại tướng là ông Huyên, phản đối. Chuyện đôi co lằng nhằng, hai bên đều phải xin ý kiến cấp trên của mình. Mỗi bên đều xuống thang một chút. Cuối cùng vòng hoa còn là: “Thương tiếc trung tướng Trần Độ. Đại tướng Võ Nguyên Giáp”. Có lẽ (đó) là vòng hoa duy nhất được giữ gần như nguyên vẹn lời viếng. Nhưng khi Ban Tang Lễ gọi loa đọc tên người viếng thì lại gọi là: “Vòng hoa của ông Võ Nguyên Giáp viếng ông Trần Độ”.
            Những người đứng đợi trong sân nhà tang lễ, nghe thấy thế, đều xì xào bàn tán. Ông Kim Sơn, một lão thành cách mạng, tham gia từ hồi quân giải phóng, không chịu nổi đã tiến lên cự nự Ban Tang Lễ. Quân hàm của Đại tướng Võ Nguyên Giáp là do Bác Hồ phong. Ai dám tự ý tước bỏ? Sao các anh làm ăn bậy bạ thế? Vòng hoa vẫn đề chữ đại tướng, mà các anh đọc sai đi là nghĩa sao?
            Thì quân hàm trung tướng của ông Trần Độ cũng thế, muốn tước bỏ phải có quyết định của quốc hội hoặc chủ tịch nước. Báo chí vẫn đăng là trung tướng, mà tang lễ lại bỏ đi. Thật chẳng ra làm sao! Rõ là trống đánh xuôi kèn thổi ngược!
            Lại nói đến vòng hoa của thượng tướng Lê Ngọc Hiền đề là đồng chí Trần Độ, cũng bị bỏ đi chữ đồng chí. Chắc sự chỉ đạo ở trên cho rằng, ông Trần Độ đã bị khai trừ khỏi Đảng thì không còn gọi là đồng chí nữa. Nhưng họ đã lầm, theo điều lệnh của quân đội, thì từ binh nhì đến tướng lĩnh đều xưng hô với nhau là đồng chí. Ông Lê Ngọc Hiền mặc quân phục, đeo quân hàm thượng tướng trang nghiêm, đến viếng ông Trần Độ, mà cũng chỉ được giới thiệu trên loa là ông Lê Ngọc Hiền đến viếng ông Trần Độ.
            Trung tướng Nguyễn Hòa cũng quân phục, quân hàm, huân chương đầy đủ và cũng chịu cảnh ngộ như trên.
            Vòng hoa của anh em dân chủ Hải Phòng đề là “Vô cùng kính phục và thương nhớ bác Trần Độ. Các bạn đồng hành ở Hải Phòng” phải sửa thành “Kính viếng bác Trần Độ. Các bạn đồng hành ở Hải Phòng”. Vòng hoa cá nhân Vũ Cao Quận, đi cùng đoàn Hải Phòng, đề “Kính viếng lão tướng Trần Độ. Người lính già Vũ Cao Quận” bị giữ lại. Tranh cãi hồi lâu, không có cụm từ vô cùng thương tiếc, không có trung tướng hay đồng chí, lại không có gì sai phạm về ngữ pháp tiếng Việt, vậy cớ gì phải sửa, ai sửa được đúng hơn, xin mời. Mãi rồi cũng được vào.
            Những vòng hoa mẫu mực có băng chữ ghi phải là “Vòng hoa của ông Nguyễn Văn An kính viếng ông Trần Độ”, “Vòng hoa của ông Lê Đức Anh kính viếng ông Trần Độ”, “Vòng hoa của Văn phòng Quốc hội kính viếng ông Trần Độ ..v..v.. Không thấy vòng hoa của ông Nông Đức Mạnh.
            Chúng tôi để ý thấy nhiều bức trướng chữ vàng trên nền đỏ vẫn đề trung tướng, tướng quân, danh tuớng v.v… không thể gỡ bỏ vì đã thêu bằng chỉ vàng bám chắc trên vải. Trong đó nổi bật bức trướng của các cụ dân chủ, trướng dài khổ to sát đất phải có gậy treo lên, thêu tám chữ vàng “Nhân văn danh tướng. Trung dũng vẹn toàn”. Bên dưới ghi tên tuổi các vị kính viếng. Trưởng đoàn là cụ Lê Giản, rồi đến các ông Hoàng Minh Chính, Lê Hồng Hà, Phạm Quế Dương, Nguyễn Thanh Giang v.v…, hơn hai mươi ông. Mọi người xúm lại xem. Chụp ảnh. Quay phim. Có tiếng gọi bằng máy di động, đề nghị tịch thu. Rồi cũng không thấy gì. Mọi việc vẫn êm trôi. Tịch thu bức trướng trưởng đoàn là cụ Lê Giản thì cũng phiền đấy. Hơn nữa các cụ dân chủ đã đứng vây quanh bức trướng. Công an dùng bạo lực thì lôi thôi to.
            Đoàn của các cụ dân chủ chỉ bị kìm lại thôi. Nhiều đoàn đăng ký sau đã vào trước. Ban tang lễ gây khó khăn cho các cụ phải đứng chờ dưới bóng cây, nắng chang chang, nhưng lại có cái hay là nhờ thế, mọi người hết tốp này tốp khác đến chiêm ngưỡng, bàn tán về các bức trướng. Bức trướng của nhà nghiên cứu Trần Khuê bị quản chế từ Sài Gòn gửi ra:
            Công thần không làm phách
            Danh toại chẳng cầu nhàn
            Bút thần vung mấy độ
            Ðáng mặt đại nghĩa quân.
 
            (Ta chú ý bài thơ có chữ phách và chữ độ. Tên khai sinh là Tạ Ngọc Phách, tên tham gia cách mạng là Trần Độ).
            Bức trướng của nhà thơ Bùi Minh Quốc bị quản chế từ Đà Lạt gửi ra, người anh ruột là cụ Bùi Minh Đức gần 90 tuổi, cựu chiến binh chống Pháp, thay mặt em mang đến:
            Vì đại nghĩa nhân chân, thân mấy độ trần thân
            Tướng dẫu không nguyên giáp, hồn vẫn vẹn tình dân.
 
            (Tạm dịch: Người chân chính vì nghĩa lớn, cái thân mình bị mấy lần vùi dập Viên tướng không còn nguyên giáp, tâm hồn ông vẫn trọn vẹn tình dân).
            Bức trướng của tiến sĩ khoa học Hà Sĩ Phu cũng bị quản chế, từ Đà Lạt gửi ra, viết bằng chữ Hán, do các cụ trong nhóm thư pháp Cảo Thơm thực hiện:
            Văn võ tung hoành, trung tướng phong trần, thế sự song kiên song trọng đảm.
            Bắc Nam xuất nhập, đại quân tế độ, hùng binh nhất trượng nhất đan tâm.
 
(Câu đối vế trên có Trần vế dưới có Độ. Trung tướng phong trần là trung tướng gian nan, lại có thể hiểu là ông Trần được phong trung tướng. Đại quân tế độ là đội quân cứu đời, tức quân giải phóng miền Nam. Đây nhắc đến việc ông Trần Độ là phó tư lệnh quân giải phóng miền Nam. Vậy câu đối trên có thể tạm dịch là:
 
            Văn võ dọc ngang, ông Trần được phong hàm trung tướng, việc đời hai vai gánh vác hai trách nhiệm lớn;
 
            Nam Bắc vào ra, tướng Ðộ chỉ huy quân giải phóng, cứu nước một gậy trường sơn một trái tim hồng).
 
            Bức trướng của nhóm Cảo Thơm trên nền giấy bồi khổ lớn đề 3 chữ đại tự “Vị dân tâm”(Tấm lòng vì dân), với hàng phụ đề bằng những câu thơ chữ Hán ca ngợi tướng quân Trần Độ. Ông Tú Sót mái đầu bạc phơ, trong nhóm thư pháp Cảo Thơm, luôn miệng giải thích cho mọi người rõ nghĩa:
            Vô tình vị tất chân hào kiệt
            Hữu độ phương vi đại trượng phu
 
            (Nghĩa là: Sống vô tình (như chủ nghĩa MACKENO (Mặc-kệ-nó) bây giờ), không phải là người hào kiệt. Có đức độ (vì dân vì nước) mới đáng mặt gọi trượng phu).
            Lại nghe được tin, cụ Độ vừa mất, công an đến đòi khám nhà, không có lệnh. Bà Độ phản đối. Công an đe dọa những người con, bắt hai con trai lên đồn, gây căng thẳng. Cuối cùng gia đình phải nộp 5 thùng sách vở của cụ Độ. Mọi người nghe tin đều phẫn nộ. Quá thể! Gia đình người ta đang tang gia bối rối. Thật nhẫn tâm!
            12 giờ 15 phút, lễ truy điệu bắt đầu. Giới thiệu vị đại diện Văn phòng Quốc hội là ông Vũ Mão đọc điếu văn. Ông Mão có nhắc đến lý lịch, quê quán, ngày sinh, quá trình tham gia cách mạng và những chức vụ ông Trần Độ đã đảm nhiệm. Phần hai, ông ta nói rất tiếc là ông Trần Độ cuối đời đã mắc những lỗi lầm nghiêm trọng… Phần hai tuy không dài, nhưng cả hội trường lặng đi. Không khí như nén lại, ngột ngạt.
 
            Đến mục gia đình lên đáp từ, người con trưởng cụ Độ là anh Thắng, sau khi kể những tình cảm về người bố, và sau khi cám ơn tất cả các cụ, các ông, bà, chú, bác, các anh chị… đến tham dự tang lễ, lời cuối của bài đáp từ là câu: “Tôi thay mặt gia đình xin phép không tiếp nhận lời điếu của vị đại diện Văn phòng Quốc hội” (Chưa bao giờ lại có chuyện như vậy, tang gia khước từ lời điếu của chủ lễ !!??).
            Như một kho thuốc nổ được châm ngòi, cả hội trường vỗ tay ran lên tán đồng. Tiếng hoan hô lẫn tiếng vỗ tay nổi lên càng to, kéo dài không ngờ, như hội bắn pháo hoa. Các đợt liên tiếp cao hơn, to hơn, dài hơn, càng âm vang cộng hưởng hết cỡ trong vòm nhà hội trường tang lễ. Có cảm tưởng như nóc hội trường sắp bật tung. Nhiều tiếng hét đến lạc giọng, nghe không rõ. Loáng thoáng những từ hoan hô! phản đối! ngu dốt! bất nhân!… lẫn trong những tràng vỗ tay rền vang như sấm động.
 
            Những uẩn ức trong lòng mọi người bị dồn nén từ sáng đến giờ được dịp nổ tung. Tôi phải trèo lên chiếc ghế, đưa tay lên vành tai, nghiêng đầu lắng nghe. Một người hét to, giọng như người miền núi, tay giơ lên chỉ chỉ vào chiếc khung đen có hàng chữ Lễ tang ông Trần Độ ở trên cao, dưới là chiếc ảnh bán thân của ông mặc thường phục: “Ai cho phép chúng nó bỏ hàng chữ Vô cùng thương tiếc đi. Chúng nó không vô cùng thương tiếc, nhưng chúng tôi vô cùng thương tiếc…”
 
– Thật là bọn ăn cháo đá bát.
– Không có tướng Trần Độ và anh em chúng tôi thì làm sao có chúng nó ngày nay.
– Nghĩa tử là nghĩa tận, không có ai đi kiểm điểm người chết trước linh cữu cả.
– Chuyện này cổ kim chưa thấy bao giờ.
– Mà đã chắc là ai đúng, chắc là ai sai? Quan tòa là nhân dân.
– Chúng nó phỉ báng lên truyền thống dân tộc.
 
            Nơi này, chỗ kia, ầm ầm những tiếng thét, tiếng quát tháo: Bọn phản nhân dân! Phản bội đường lối Hồ Chí Minh! Phản văn hóa! Đề nghị Bộ Chính trị phải nghiêm trị!
            Có ai nói khẽ: “Đây là chỉ đạo của Bộ Chính trị”.
            Tiếng quát to: “Nói láo! Bộ Chính trị sáng suốt, không làm điều ngu dốt như thế. Nói thế là không đúng”.
            Có ai đó lại hô lên: “Trần Độ muôn năm!”.
            Nhân viên an ninh mặc thường phục vây quanh những người quá nóng nảy, đề phòng. Có tiếng hỏi: “Vũ Mão đâu? Vũ Mão đâu?”.
            “Hắn chạy rồi! Lủi ra xe rồi!” Thật là may cho Vũ Mão. Hắn ta đứng đực ra, mặt chảy xị, tái xám, ngơ ngác. Có ai giục, hắn như chợt tỉnh, vội lách ra phía sau, chuồn mất.
            Cũng may cho đám tang nữa. Sự tức giận của khối người đông đảo trong hội trường này, mà túm được Vũ Mão, thì không biết rồi những gì sẽ xảy ra.
            Các cụ dân chủ đều biết kìm mình. Trước đám tang vài ngày, cơ quan an ninh đã cử người đến dò la thái độ các cụ. Lo sợ các cụ dân chủ lợi dụng chiếm diễn đàn, cướp mi-crô, gây ra căng thẳng. Các cụ đã tin lại cho công an biết. Chỉ có đầu óc ngu tối mới nghĩ như thế. Những người yêu quý ông Độ, ai lại muốn phá rối đám tang. Chính lúc các cựu chiến binh, các lão thành cách mạng, bừng bừng nổi giận, thì các ông dân chủ lại bình tĩnh, tìm cách khuyên can, chứ không có thái độ quá khích nào cả.
            Toàn là những người hiểu biết. Sự nóng giận liền dịu xuống. Tang lễ lại tiếp tục. Mọi người đều đứng rẽ ra hai bên làm thành một con đường để đội danh dự mặc lễ phục trắng khiêng linh cữu trong nhà tang lễ ra xe ô tô đã đỗ ở giữa sân. Lúc này nắng lắm!
            Một số phóng viên người nước ngoài tranh thủ phỏng vấn, ghi âm mấy cụ còn chưa nguôi cơn giận.
            Ai cùng đi đến nghĩa trang Hoàn Vũ (hỏa táng) thì lên xe. Tôi chậm chân nên xe tang đã ra ngoài cổng rồi, tôi vẫn còn trong sân để xe đạp xe máy. Gặp chị Ngọc, vợ ông Hoàng Minh Chính, hỏi tôi có đi nghĩa trang? Tôi trả lời sẽ đi bằng xe máy. Chị khuyên tôi nên đi ôtô, đỡ mệt. Các ông ấy đều lên ôtô cả. Tôi chạy vội ra cổng, thì đoàn xe đã đi xa. Lại gặp các cụ dân chủ đứng túm lại ở đầu cổng. Hỏi ra mới rõ, xe còn rộng chỗ lắm, nhưng lái xe không chịu mở cửa cho các cụ lên (đều do công an lái xe). Một cử chỉ nhỏ nhen! Các cụ bèn quyết định thuê tắc-xi đi.
            Trên xe, tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang nhận định một cách tổng quát: “Chúng nó đểu một cách rất ngu, và đểu đến từng chi tiết”. Nhà báo đại tá chính ủy Phạm Quế Dương lại cười hề hề:“Trò đùa ấy mà! Có gì đâu!”.
 
            Xe tắc-xi chạy nhanh, bám kịp đoàn xe tang lễ. Quả thật, nhiều xe rất vắng, mang biển số 80B. Biển số này là của công an, nhiều người biết. Hai xe cam-nhông chở đầy vòng hoa viếng, những vòng hoa bên ngoài đều bị bóc hết các băng chữ. Lại nhỏ nhen!
            Dự hỏa táng xong, trở về nhà tang lễ Bộ Quốc phòng thì đã gần 3 giờ chiều. Chúng tôi lấy xe ra về, người mệt nhoài, vì nóng, vì nắng. Rủ nhau vào uống giải khát để lấy sức ngày mai còn đưa hài cốt hỏa táng cụ Độ về Thái Bình.
Sẩm tối mới về tới nhà, đã thấy mấy ông bạn cựu chiến binh đón từ đầu đường hỏi về chuyện đám tang ông Trần Độ. Thì ra chuyện ở đám tang trưa nay đã đồn ầm lên trong dân chúng. Giấu làm sao được nhân dân! Che làm sao được miệng thế gian! Và bản tin chiều của hãng BBC mãi tít nước Anh đã đưa tin về đám tang. Có cả tiếng nói của cháu Thắng và tiếng vỗ tay rền vang như sấm. Nhanh thật! Trái đất cùng chung một mái nhà.
Vài lời kết thúc:
 
Sáng sớm hôm sau (15-8-2002) chúng tôi tập trung tại 37 Lý Nam Đế, nhà ông Phạm Quế Dương, để di Thái Bình cho trọn tình trọn nghĩa. Công an mật đã đến lởn vởn trước cổng, từ 5 giờ sáng.
Chúng tôi gọi tắc-xi, đúng 6 giờ 30 sáng lên đường. Nhìn sang lịch ta là ngày mồng 7. Ông cha ta dạy: “Chớ đi ngày 7 chớ về ngày 3”. Chúng tôi biết là chuyến đi này sẽ gặp trắc trở đây.
Quả không sai, quãng đường hơn 100 km về quê cụ Độ bị 4 lần ách xe. Công an giao thông kiểm soát giấy tờ lái xe, phương tiện xe cộ có an toàn, để đảm bảo cho khách đi đường được yên tâm. Lại còn điều tra một tai nạn xe cộ, lái xe bỏ chạy, là một trong 300 chiếc tắc-xi của hãng này. Màu sơn này. Nên công an chúng cháu phải làm nhiệm vụ, mong các cụ thông cảm. Lần ách xe ở đất Thái Bình lâu nhất, mất gần 2 giờ đồng hồ. Đến nơi thì đã 1 giờ 30 chiều, tang lễ hạ huyệt đã xong. Tổng cộng mất hơn 7 tiếng đồng hồ mới đi nổi quãng đường hơn 100 km. Mọi người đang ăn cỗ. Phong tục nông thôn bà con xa gần kéo đến rất đông.
            Chúng tôi thắp hương, dâng lễ vật ở bàn thờ gia đình và bàn thờ ông Trần Độ. Lại phải ngồi ăn cỗ, thôi thì chiều nay ra mộ thắp hương trước khi về.
            Được gặp con cái cụ Độ, chúng tôi tranh thủ tìm hiểu việc công an định khám nhà và lấy đi 5 thùng sách báo. Các cháu đều trả lời lấp lửng, không rõ ràng, hình như e ngại điều gì. Gặp cháu Thắng, con trai trưởng, người đã nói được câu tuyệt vời hôm qua, thì hôm nay cũng không đậm đà bắt chuyện, muốn lảng tránh câu hỏi. Có thể tối qua cơ quan nơi cháu làm việc họ đã ấn huyệt. Thôi, thông cảm cho các cháu. Các cháu cần làm ăn, cuộc đời các cháu còn dài.
            Được biết thêm, có cả thảy 220 vòng hoa tang lễ ở Hà Nội. Các băng chữ bị lấy hết, gia đình chỉ giữ được 7 băng. Gia đình đòi lại được 5 cuốn sổ tang, một số trang bị xé rách.
            Toàn là những cử chỉ nhỏ nhen!
            Ngôi mộ ông Trần Độ được nằm cạnh ngôi mộ bà mẹ. Đó là ý nguyện của ông. Đây là nghĩa trang xóm làng, mỗi gia đình được một khoanh đất, để chôn cất những người thân trong gia đình. Ông Độ đã trở về với bà con xóm làng. Mộ ông cũng rất bình thường, như mọi ngôi mộ ở đây. Nằm ở đây thì yên ổn rồi, ấm lòng rồi. Chúng tôi tin chắc là ông Trần Độ rất thanh thản. Nhớ đến một đoạn thơ của ai đó:
            Sống tranh luồn cúi vào ra,
            Chết còn xí cả (cái) nhà mồ to
            Phải là những bậc anh hào,
            Sống thiêng – chết lại đi vào trong dân,
            Mả to bia nhớn chẳng cần…
 
            Những ngày tang lễ ông Trần Độ
            Hà Nội, tháng 8-2002
            Hoàng Tiến, nhà văn.
            Địa chỉ: Nhà A 11 Phòng 420
            Thanh Xuân Bắc- Hà Nội.○
 
Khoi 8406 chia buon ve su ra di cua nha van Hoang Tien (31-01-2013).doc
38K   View   Download

 

 

 

 

 

 

       THE TRUTH – JUSTICE – LOVE 

 

 

 

    Block 8406 on Freedom and Democracy for Vietnam 

 

 

 

 

        Condolences on the death of writer Hoang Tien. 

 

 

Block 8406 we are pleased to sad news: because of advanced age, illness, writer Hoang Tien died at 0 hours and 50 minutes, on 01/28/2013 in Hanoi, at the age of 81. Memorial service will be held from 13 to 15 hours, on 02/01/2013 at Funeral – 354 Hospital, Doc Ngu Street, Ba Dinh District, Hanoi. Then taken to a crematorium in the Radio Universal incarnation of Van Dien cemetery, Ha Noi.

 

Writer Hoang Tien was born in 1933 in Hanoi. He was against the French troops, then move in school and graduated from the University of philology 3rd University of Hanoi. His teaching, writing, writer, writer Member of Hanoi, Vietnam Member of the writer, Lecturer the Film Hanoi.

 

Some of his works are: The Darkness and the Light (of the story) 1958, Dew thaws (stories) 1963, my Hanoi (novel materials) 1983, The moon-faced woman (novel history) in 1991, there’s another Ho Xuan Huong (essays, criticism and introduction), 1992, script writing and revolution beginning of the 20th century (study), 1994, over sacred mountain river (2010), Nguyen Van Vinh, the life and career (research), …

 

Hoang Tien is one of the writers who spoke early on about the tragic situation of the country, about the profound injustices in Vietnamese society today. From the 90s of the 20th century, he had the article fighting for freedom, democracy and human rights in Vietnam. Thus, the communist government, through the police, have all been persecuted and harassed him for decades such as: tracking, stalking; stormed the confiscated computers and documents democracy; several times to the house or invite him to police headquarters for questioning; prevent him from going to the Conference of the literature in Taiwan … But all the evil deeds of the Vietnamese police are not subdue him.

 

Writer Hoang Tien is also one of the original 118 members of Bloc 8406, since when the volume is set on 8/4/2006 so far. With a pure heart and life white bar, casual, non-profit, he’s always been friends and colleagues and friends democratic trust, respect and affection. His departure is a great loss for the democracy movement in Vietnam and leave said grief wisdom of the people’s heart.

 

On this occasion, the members of the Bloc 8406 both at home and abroad would like to send my condolences to the family writer Hoang Tien on this great loss. Career there – We are here, pray with people going to the final victory of the democratization of the country! Writer Hoang Tien farewell! Hope you sleep thousand collection!

 

In Vietnam, January 30, 2013.

 

 

            Board of Bloc 8406: 

 

1 – Father Phan Van Loi, Hue, Vietnam.

2 – Engineer Do Nam Hai – Saigon – Vietnam.

3 – Professor Nguyen Chinh Ket – Houston – United States.

4 – Ms. Lu Thi Thu Duyen – Boston – United States.

 

Same sign: Dr. Nguyen Dan Que, Movement for Human Rights, Saigon, Vietnam.

With the communion of Father Nguyen Van Ly, a veteran Tran Anh Kim, writer Nguyen Xuan Nghia, and many other religious political prisoners are in prison communism.

 

 

               Remembering writer Hoang Tien 

                                             Dr Pham Hong Son 

 

http://tuvanmvh.com/proxy/index.php?q=aHR0cDovL2RhbmxhbWJhb3ZuLmJsb2dzcG90LmNvbS8yMDEzLzAxL3R1b25nLW5oby1uaGEtdmFuLWhvYW5nLXRpZW4uaHRtbCNtb3Jl##more

 

Hoang Tien writer, was born in 1933 in Hanoi, after a period of illness due to cerebral vascular accident and renal failure, died at his home at 00:50 on 28 January 2013. Writers recounts family Hoang Tien’s gone very active and at peace, the spirit of Buddhists.

 

Writer Hoang Tien funeral will be celebrated at the funeral home 354 Hospital, Doc Ngu Street, Hanoi, 13:00 to 15:00, on 01/02/2013. According to allergens, the body will be cremated at Radio Universe incarnation of Van Dien and tro will be interred in the cemetery Yen States.

 

He told friends, Hoang Tien has turned into a mainstream writer who publicly dissent because Mr. Hoang Tien love his friends, his frustrations because saw his friend (Ha Sy Phu) falsely imprisoned a severe in the early 1990s.

 

About dissidents, democracy activists about 10 years ago, 20 years, although young and old, North or South, can not forget his thoughtful, enthusiastic Hoang Tien. Almost any “incident” happened to his friends, saw appearing sharing, support of “Hoang Tien, Writer, Address: A 11 420 Thanh Xuan Bac Ha Noi.” – the information invariant under all posts by Mr. Hoang Tien when he aligned protest action illegal, unjust government.

 

But relatives of the young people arrested for protest voice mode at the beginning of the 2000s in Hanoi certainly never forget the image of a small skinny old man with Chaly motorcycle stormed slanted, sometimes filter poles alone or with a few other tools, home visits, sharing, social mobilization in the air almost closed Lowland – the mobile phone is also rare close by Chaly now.

 

Remembering Mr. Hoang Tien – a writer, a dissident, and above all, a religious person with a disposition to do good, confirming the expression of power – As Vietnam Bamboo Tree respectfully posted verbatim reports excellent about funeral General Tran Do that Hoang Tien written nearly 11 years ago:

 

                          Applause in a funeral 

 

Whose Funeral is that strange? Please answer, it is the general’s funeral writers Tran Do was held on 14-8-2002 at funeral of Defense 5 Tran Thanh Tong.

 

Lieutenant General Tran Do is a revolutionary veteran, has held various important positions in the Party and State apparatus as well as in military institutions, the final years of the Party, the government considered dangerous element, and police cause more troubles.

 

So his funeral people are interested. Capitalism is supposed to take. People pay attention to leadership behavior with his funeral?

 

He died from 9-8, but the newspaper reported and television very slow. Until the day the new 13-8 Press reported, and evening TV on her 13-8 broadcasters on new news reader funeral. She still wore colored flowers every day, do not wear black mourning. Such urgent news, the remote provinces, including many comrades, colleagues, and his fans can not keep up, because tomorrow 14 funeral.

 

14, from 8 am to start the holiday visit. But people who love him Do in Hanoi and other provinces close to Hanoi in time. They individuals or groups. Not that the senior officer in charge, or mass organizations visited. Looks like with the directives of the Board Secretary (who speak of the Politburo) and send the body mass funeral, limited participation.

 

The wreath font Extremely mourn Lieutenant General Tran Do was stopped from outside the gate. To abandon text Deeply mourned and the rank of lieutenant general. Questions, the people of Funeral explained: “We’re only following orders” (!)

 

Wreath of General Vo Nguyen Giap words: “Extremely mourn Lieutenant General Tran Do. Gen. Vo Nguyen Giap” also was stopped, put in a waiting room outside the gate, and suggested edit (with professional brothers fix them). Mean you have to give the words Deeply mourned, and the rank of Lieutenant General, General, only Vo Nguyen Giap visited Mr. Tran Do. General secretary is Mr. Huyen, opposed. Conversion affair, both parties must consult with his superiors. Each party downstairs a bit. Finally wreath: “Mourning Lieutenant General Tran Do. Gen. Vo Nguyen Giap.” Maybe (it) is the only wreath keep nearly intact his visit. But when the speaker Funerary call your name people visit again called: “Pinwheel of Vo Nguyen Giap visited Mr. Tran Do.”

 

Those who waited in the funeral home, heard the, are whispered talk. Mr. Kim Son, a revolutionary veteran, participating in the NLF, unbearable move pushed Funerary Board. The rank of General Vo Nguyen Giap is by Uncle Ho. Who dare to arbitrarily deprived? Why are you doing this nonsense? Wreath general issues, which he misread as meaning?

 

The rank of Lieutenant General Tran Do, too, want to deprive the decision of the parliament or the president. Journalism is still a lieutenant general, which funeral leave. What not to do! Clearly drum hit reverse sweep trumpet!

 

Say to wreath of upper-General Le Ngoc Hien Tran Do, also drop the comrades. The guidance above for that, Mr. Tran Do was expelled from the party, it is no longer called comrades. But they were wrong, according to the command of the army, from Private to generals are addressed together as comrades. Le Ngoc Hien uniform, wearing the rank of upper stately minister, to visit Tran Do, which also introduced the speaker is Mr. Le Ngoc Hien to visit Tran Do.

 

Lieutenant General Nguyen Hoa uniforms, badges, medals and also take full circumstances as above.

 

Wreath of Haiphong brothers democracy is “Extremely respected and missed medical Tran Do. Companion in Hai Phong” be changed to “Dear visiting medical Tran Do. Companion in Haiphong.” Personal wreath Vu Cao Quan, along Haiphong Group, entitled “Virtual Regards veteran Tran Do. Old soldier Vu Cao Quan” trapped. Controversial for a long time, there is no phrase deeply mourned, not lieutenant general or comrade, no grammatical mistakes on Vietnamese, so there is nothing to fix, one fix is ​​correct, please. It was only then also.

 

The wreath pattern with text, recorded tapes “garlands of Nguyen Van An  visit Tran Do”, “wreath of Le Duc Anh, visit Tran Do”, “wreath of ONA  visit Tran Do.. etc. .. Do not see a wreath of Nong Duc Manh.

 

We noticed more than one event gold letters on a red background problems lieutenant general, general, famous generals, etc. could not be removed for embroidery with yellow stick’m on a fabric. Which highlights the picture of democratic tools, schools, long-suffering to the ground to stick to hook up, embroidered eight letters of gold “Humanities the Minister. Requisition integrity”. Parties under the name venerate. Head of delegation is instruments Le Simplified, then the Hoang Minh Chinh, Le Hong Ha, Pham Que Duong, Nguyen Thanh Giang etc., over his twenty. People gathered to watch. Photography. Filming. Calling by mobile phone, please confiscated. Then do not see anything. Everything has gone smoothly. Confiscation picture particular protagonist is odd, also bothered here. More democratic instrument have true surround image. Police use of force, to diffusion.

 

Specific groups of people hold back only by root. Many groups after registration in advance. Board of Funeral causing particular difficulties for standing under the trees, the sun chang chang, but beauty is thus, all this off the top of the top to admire, talk about the expansion (s). Picture of the researchers Tran Khue arrest from Saigon sends out:

 

 

 Công thần không làm phách

            Danh toại chẳng cầu nhàn

            Bút thần vung mấy độ

            Ðáng mặt đại nghĩa quân. 

 

 

(We note that the poem have the words of Phach and Do. Name is Ta Ngoc Phach, name join the revolution Tran Do).

 

Photo spread of the poet Bui Minh Quoc arrest from Dalat sent out, his brother Bui Minh Duc nearly 90-year-old, veterans against France, on behalf of younger brother bring:

 

 

 Vì đại nghĩa nhân chân, thân mấy độ trần thân

            Tướng dẫu không nguyên giáp, hồn vẫn vẹn tình dân. 

 

 

(Roughly translated: The true because large means, the body several times buffeted fiction no longer in armor, his mind still full of the peole love).

 

Image expansion of scientific doctoral Ha Si Phu also on probation, from Da Lat sent out, written in kanji, by instrument in calligraphy group Cao Thom made:

 

 

            Văn võ tung hoành, trung tướng phong trần, thế sự song kiên song trọng đảm.

            Bắc Nam xuất nhập, đại quân tế độ, hùng binh nhất trượng nhất đan tâm.

 

 

(parallel sentence above is Tran and below is Do. Lt. Gen. Phong Tran is the general difficulty, could understand that Mr. Tran was named lieutenant general. Army is the army life saving, ie NLF South . It mentions Mr. Tran is deputy commander of southern liberation. therefore sentences can be roughly translated as:

 

 

  Van martial horizontal vertical, Mr. Tran was promoted to lieutenant general, the life of two shoulder to shoulder great responsibility; 

 

            In the North-South, in and out General Do lead liberation army, to save the country a Truong Son stick, a red heart). 

 

 

Background group of Cao Thom on large format paper backing to 3 letters of the word “Vi Dan Tam” (heart for the people), with subtitles in Han verse praising general Tran Do. Mr Tu Sot with silver hair head, calligraphy group Cao Thom constantly explain to people clearly means:

 

Vô tình vị tất chân hào kiệt

            Hữu độ phương vi đại trượng phu

 

(That is: Living accidentally (as all means MACKENO (Mac-ke-no) now), not the masterpiece people. Righteousness (for the people and the country) worth of calls as hero).

 

Heard the news,Mr. Do just died, the police asked to search, without a warrant. Ms. Do protests. Police threaten the, forcing two sons to the police station, causing stress. Finally the family must submit 5 barrels books of Mr. Do. Everyone heard indignant. Excessive! People are mourning family embarrassment. It’s cruel!

 

12 hours 15 minutes, the memorial service began. About ONA representative is Mr. Vu Mao director. Mr. Mao has mentioned background, hometown, date of birth, revolutionary processes involved and positions that Mr Tran Do assumed. Part two, he said sorry that Mr. Tran Do in the end of his life had made serious mistakes … Part two is not long, but the hall quietly. Such as compressed air, suffocating. 

 

To the family to reply, Mr. Thang, the oldest child of Mr. Do, after feelings about his father, and after thanking all the old people, grandparents, uncles, brothers and sisters. .. to attend the funeral, the last words of last meeting the sentence: “I on behalf of the family for permission not received word of the representative of the Office of the National Assembly” (I have never had such a thing, funeral rejected from the words of the ceremony!!??).

 

            As a store of explosives was triggered, the hall clapped ran up unwelcome. Cheering and applause emerged as to, incredibly long, as the fireworks. The continuous phase is higher, bigger, longer, more resonant echoes all the way in the roof of the funeral hall. It felt like the roof of the hall about to turn around. Many screams of tune, you hear clearly. Brief words cheers! protest! stupid! Real people! … and the applause of thunder loud as thunder. 

 

These aggregates memory in the hearts of all the pent up from morning to now have the chance to explode. I had to climb on a chair, put his hand over his ear, tilted her head to listen. Someone shouted, his voice like a mountain, hands held up and pointed at the black frame with the words Funeral Tran High above, below is a picture of busts of plainclothes him: “Who let them away from the words Deeply mourned. They are not deeply mourned, but we deeply mourn … ” 

 

 

– They are really the group who eaten bread is soon forgotten. 

– No General Tran Do and our brothers, how are they today. 

– Death means is the end, no one is going to criticize the dead person before the coffin. 

– This from the old to modern never seen. 

– Which was sure who is right, who make wrong? The judge is the people. 

– They vilified on national traditions. 

 

 

Here, there, roaring scream, yell: group of betrayal people!, betrayal of Ho Chi Minh way! Counter-culture! The proposal of the Political severely punished!

 

Someone whispered: “This is the direction of the Politburo.”

 

Shout: “Lying! Politburo wise, do not do something stupid like that. Say that is not true “.

 

Someone shouted: “Long live Tran Do!”.

 

Plainclothes security personnel surrounded the people too impatient, prevent. A voice asked: ” Where’s Vu Mao? Where’s Vu Mao? “.

 

“He’s running! Back to the car! “Thank goodness for Vu Mao. He stood with flowing face, in gray, bewildered. Does anyone urging, he’s just resuscitate, in hurry up to avoid behind to getaway.

 

Fortunately for the funeral. The anger of the large block in this hall, but if to caught Vu Mao already, do not know what will happen.

 

Democrats all know to restrain. A few days before the funeral, the security agencies sent someone to search specific to that attitude. Specific fear of abusing democratic forum account, rob the microphone, causing stress. The specific information for the police. Only the ignorant minds think so. Those who love him, who want to disrupt the funeral. It was at the veteran, the veteran revolutionaries, burning anger, the democratic his calm, trying to dissuade, not any extremist attitude.

 

Who knows. Anger immediately calmed down. Funeral again. Everyone stand turns out the team as a way to honor wore white tuxedo carrying the coffin in the funeral home cars were parked in the middle of the pitch. At this very sunny!

 

Some foreign reporters who enlist interview, recording someone who still was not anger.

 

Who went to the cemetery Hoan Vu (cremation) is in the car. I was slow should hearse out of the gate, I was still in the yard for motor bikes. Met his wife Ngoc Hoang Minh Chinh, asked me if I go to the cemetery? I said, going by motorbike. She advised me to go cars, support tired. The car he is up. I rushed out the gate, the convoy went away. To meet the particular democrats who stand  at the top of the gate. Asked to know that, the car was very large place, but the driver refused to open the door to them up (by police driving). A insular behavior. They decided to hire taxi.

 

On the Dr. Nguyen Thanh Giang vehicle identified in a general way: “They are a very stupid way, and and all to every detail.” Journalists colonel commissar Pham Que Duong laughing Systems: “Joke ! Nothing! “.

 

Fast taxi run, sticking up funeral convoy. Indeed, many cars are missing, bearing 80B. Number plate is in the police, many people know. Two passenger cam-pinion full garland visit, wreaths outside were peeled off the tape letters. Be insular again!

 

Plan cremation is complete, return to the Department of Defense, the funeral was almost 3 pm. We take the car out, exhausted, as hot as the sun. Invite each other on refreshments for take power tomorrow is put the remains cremated and kept by the Thai Binh.

 

Came home in dark, saw few veterans welcome the beginning of the road to ask about Mr. Tran Do funeral. Turns out this story at the funeral lunch was stationed out loud in public. People hide how! Cover how the mouth of the world! And afternoon news of the British BBC news headline coverage of the funeral. Both  voice of Mr. Thang and thunderous clap of thunder sounded. Fast! Earth together under one roof.

 

A few closing words: 

 

Early the next morning (15-8-2002) we focus at 37 Ly Nam De, Pham Que Duong, to travel the Pacific to complete the full meaning. Undercover police had to stay in front of the gate, for from 5 am.

 

We call the taxi, yes 6 am and 30 am on the road. Looking to travel was on the 7th. His father taught us: “Do not go on a 7 and do not go back on a 3”. We know that this trip will encounter obstacles.

 

Were right, the distance over 100 km to the specific country four times the yoke away. Police traffic control papers driving, vehicle safety, security for travelers and pilgrims are assured. Also investigating a car accident, the driver fled, one of 300 the company’s taxi. This paint, should our police have to do duty, would be sympathy. Time to prevent vehicles longest is in Thai Binh, took almost 2 hours. To where it was 1 hour 30 pm, funeral lowering blood done. A total loss of more than 7 hours to go well over 100 km distances. People are eating. Etiquette rural relatives near and far flock to east.

 

We burn incense, offer sacrifices at the altar of the family and Mr. Tran Do altar. Had to sit down to eat, blow, a grave burn incense before this afternoon.

 

To meet children of Mr. Do, we enlisted learn the police to search the house and took away 5 barrels books. They have answered evasive, unclear, as if afraid of something. Meet Mr. Thang the oldest son, who were said to be excellent question yesterday, today nor charming talk, like avoiding the question. Maybe last night, the agency where they work have pressed them. Well, sympathy for the children. they need to work, their lives is so longer.

 

To know more, there are a total of 220 funeral wreath in Hanoi. The words were taken out, the family just keep seven tapes. Families reclaim 5 funeral book, some torn pages.

 

Is petty gestures!

 

Mr. Tran Do tomb is located next to the tomb of mothers. It is his will. This is the village cemetery, each family is a frozen land, to bury loved ones in the family. He has returned to her village. His tomb is also very normal, every grave here. Here lies the peaceful and warm heart. We believe that Mr. Tran Do is very serene. Remembered a verse of someone:

 

 

 Sống tranh luồn cúi vào ra,

            Chết còn xí cả (cái) nhà mồ to

            Phải là những bậc anh hào,

            Sống thiêng – chết lại đi vào trong dân,

            Mả to bia nhớn chẳng cần…

 

            Những ngày tang lễ ông Trần Độ

            Hà Nội, tháng 8-2002

            Hoàng Tiến, nhà văn.

            Địa chỉ: Nhà A 11 Phòng 420

            Thanh Xuân Bắc- Hà Nội.○

 

 

            http://nhucaytrevn.blogspot.com/2013/01/tuong-nho-nha-van-hoang-tien.html 

 

 

Pinball 8406 condolences on the death of the writer Hoang Tien (31-01-2013). Doc

38K View   Download  

 

 

 

 

 

 

Categories: Uncategorized | Bình luận về bài viết này

Điều hướng bài viết

Bình luận về bài viết này

Tạo một blog miễn phí với WordPress.com.